Diên Vỹ

tình cờ


tình cờ quen nhau để rồi tình cờ.... xa vắng
hay chính người...cố ý làm đau....
ừ ta mặc
chỉ có điều tim khóc
thương cho mình, thương kiếp phận long đong....


nơi người ở mùa này nắng đẹp
hay mưa phùng rải hạt nhớ mong?
người thường ngắm mây trời chứ hở....?
và có thường nhớ đến ta không?


ta những tưởng nắng mưa bất chợt
ngờ đâu người bất chợt đến đi....
ta muốn hỏi....nhưng rồi lặng tiếng...
người cố tình.....nên....hỏi làm chi....


ta muốn viết nỗi lòng phiền muộn...
nhưng ngại đời cười kẻ ngu ngơ
ta có lúc hóa thành điên dại....
lẫm bẫm tên người....
.... mong một giấc mơ....

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "tình cờ"